
Giữ tâm hồn trong sạch vì ao ước sống đẹp lòng Chúa
Nhiều chứng từ về chân phước Frassati – từ các linh mục, tu sĩ cho đến giáo dân – đều đồng quy nơi hình ảnh một người trẻ có tâm hồn trong sạch. Chính vì thế, Pier Giorgio cảm thấy cần phải thường xuyên xưng tội, thậm chí trong những ngày liên tiếp, để thanh tẩy tâm hồn khỏi mọi vết nhơ mà ngài ý thức được. Kỹ sư Cesare Randone kể: “Tôi từng chứng kiến một phản ứng của cậu trong chuyến đi núi; tôi không còn nhớ chi tiết – nhưng tôi nhớ rõ rằng sáng hôm sau cậu đã đi trước chúng tôi vào nhà thờ để xưng tội”.
Từ năm 14 tuổi cho đến khi qua đời, Pier Giorgio có cha giải tội quen thuộc là cha Felice Cane, dòng Salêdiêng, nhưng khi cảm thấy cần xưng tội, ngài cũng không ngại xưng tội với các linh mục khác. Luciana Frassati (1902-2007), em gái của Chân phước, đã kể: “Anh tôi hoàn toàn không sợ dư luận và trong sạch đến mức không hề thấy khó khăn khi thay đổi cha giải tội. Điều duy nhất anh ao ước là đẹp lòng Thiên Chúa, vì biết rằng mọi sự khác đều bắt nguồn từ đây”.
Ngay từ thời thơ ấu, Pier Giorgio đã bộc lộ lòng đạo đức phi thường. Ngài xúc động khi nghe các nữ gia nhân trong nhà kể chuyện đời sống Chúa Giêsu. Và người giúp việc cũng kể lại rằng, vào khoảng 10-11 tuổi, Pier Giorgio không bao giờ đi ngủ nếu trước đó chưa cầu nguyện trong thời gian dài.
Yêu mến Chúa Giêsu Thánh Thể
Bước ngoặt lớn trong đời sống thiêng liêng của Chân phước Pier Giorgio là vào năm 17 tuổi, khi theo lời khuyên của cha Pietro Lombardi, Dòng Tên, tại Học viện Xã hội Torino, ngài bắt đầu rước lễ hằng ngày. Mẹ ngài từng phản đối và tranh luận với cha Lombardi vì lo sợ Thánh lễ sẽ trở thành thói quen khô khan. Sau này chính cha Lombardi kể lại: “Bà ấy rõ ràng không hiểu con trai mình – tôi chỉ trấn an rằng sẽ cho cậu rước lễ một tuần một lần, nhưng thầm nghĩ: ‘Rồi bà sẽ thấy’. Quả thật, chỉ bốn ngày sau, Pier Giorgio đến gõ cửa phòng tôi, nhảy cẫng vì vui sướng: ‘Cha ơi, con đã thắng rồi’. Tôi hỏi: ‘Con thắng cái gì mà vui thế? Có phải trúng số chăng?’. Cậu liền đáp: ‘Cha biết rõ rồi, con được phép rước lễ hằng ngày. Con đã nài xin mãi!’. Tôi hỏi tiếp: ‘Nhưng cha hy vọng con sẽ không thiếu kính trọng Thánh Thể?’. Cậu lập tức buồn rầu, như thể tôi nói điều vô lý: ‘Ồ, không, thưa cha!’. Tôi không bao giờ quên được niềm vui trên gương mặt cậu hôm ấy, rạng ngời bởi sự chân thành, cho phép cậu nếm trọn vẹn niềm vui thiêng liêng. Thực vậy, cậu nói về Chúa và Thánh Thể với lòng nhiệt thành khôn tả, sống động và đơn sơ như chính con người cậu vậy”.
Lòng sốt sắng khi rước Thánh Thể và những giây phút tạ ơn sau đó của Chân phước Pier Giorgio đã khiến những người chứng kiến cảm phục. Cử chỉ của ngài đơn sơ, không kiểu cách. “Đây là một vị thánh trẻ mới, người không còn có thể ở xa khỏi Thiên đàng lâu nữa”, cha Domenico Bandini đã thốt lên ngay lần đầu tiên thấy ngài rước lễ. Nhiều chứng nhân cho biết khi rước lễ hay trong giờ chầu Thánh Thể, gương mặt Chân phước như được biến đổi, “dường như vẻ đẹp thần linh thấm nhập vào ngài”, như lời giáo sư Zaira Veneri Gallino, người từng quan sát ngài trong những giờ chầu Thánh Thể ban đêm.
Các tín hữu cũng rất cảm phục khi Chân phước Pier Giorgio giúp lễ. Ngài chăm chú theo từng lời và từng cử chỉ của linh mục, nhất là lúc truyền phép, khi ánh mắt ngài dán chặt vào Mình Thánh. Cử chỉ lúc ấy vừa đơn sơ vừa chuẩn xác, như của một người lính trước mặt vua mình, hay đúng hơn là trước “Vua các vua”, như chính ngài gọi Chúa Giêsu. Có lần ngài thấy một nhóm bạn trẻ tham dự Thánh lễ mà cứ đứng suốt, ngài bảo với thầy giúp lễ Giovanni Cerruti: “Ít ra họ cũng nên quỳ gối lúc hát Kinh Thánh Thánh và tôn thờ Mình Thánh Chúa”.
Siêng năng đọc kinh Mân Côi và cầu nguyện
Tình yêu Thánh Thể nơi Chân phước Pier Giorgio luôn đi đôi với lòng sùng kính Đức Mẹ. Ngài đọc kinh Mân Côi mỗi ngày. Ngài cũng khuyên người khác làm như vậy, ví dụ trong bài nói chuyện ngày 29/6/1923 tại Pollone với giới trẻ, khi nói về việc thực hành khẩu hiệu của Công giáo Tiến hành: “cầu nguyện, hành động và hy sinh”. Nói đến việc cầu nguyện, ngài khuyên giới trẻ hãy chăm lo “tất cả các việc đạo đức, trên hết là lãnh nhận Thánh Thể. (…) Hãy nuôi mình bằng tấm bánh thiên thần này, và từ đó các bạn sẽ có sức mạnh để chiến đấu với nội tâm, để chống lại đam mê và mọi nghịch cảnh, vì Chúa Giêsu Kitô đã hứa ban cho những ai rước Mình Thánh Người sự sống đời đời và mọi ân sủng cần thiết để đạt được ơn ấy. Và khi các bạn hoàn toàn bừng cháy trong Lửa Thánh Thể này, các bạn sẽ có thể ý thức hơn mà tạ ơn Thiên Chúa, Đấng đã kêu gọi các bạn thuộc về đạo binh của Người, và các bạn sẽ được hưởng sự bình an mà những kẻ hạnh phúc theo thế gian chưa bao giờ được nếm trải (…)”.
Nguồn: vaticannews.va/vi